Tiêu đề: Bài thơ tình hay nhất thế giới! Tue Nov 16, 2010 10:55 am
QUAY LẠI ĐI ANH
Tác giả: Benava Avdouraouv
Dịch: Đức Mẫn
Này anh hỡi tình em như lửa
Cháy trong tim đau khổ ngày đêm
Trên đường đi em ngó bốn bên
Em chờ đợi mong anh quay lại
Lửa tình nung má em nóng cháy
Lồng ngực đau bởi thức canh trường
Mái tóc dài buông xõa ngang lưng
Như nước mắt cùng người yêu than khóc
Không còn sức để thắng đời cô độc
Ôi! kẻ nào chia cách chúng ta đây?
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!
Kìa bình minh rạng rỡ đang lên
Nọ hoa nở trên từng dốc núi
Giữa đồng cỏ chim ca vời vợi
Nước chia dòng khe lấp ánh pha lê
Sao anh mãi không về ?
Để em buồn đứt ruột
Em nhìn xa xăm
Bao hy vọng héo hon từng phút
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!
Các cô gái khắp nơi
Trong thung lũng vườn hoa ngát
Trò chuyện ồn ào, nói cười không dứt
Từng cặp mắt đen lấp lánh tâm tình
Những búp tay mềm mại tuyệt xinh
Đang âu yếm những chàng trai trẻ
Họ sung sướng, không hề lo nghĩ
Chỉ riêng em đơn lẻ nơi này
Tái tim hồng nhỏ máu giữa ngày vui
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi, người bạn tâm tình!
Mái lều em rêu mốc, đứng im
Như sợ bóng núi rừng đe dọa
Dòng lệ em chan hòa máu đỏ
Tình yêu mãnh liệt xé tim đau
Em kiệt sức
Em hòan toàn kiệt sức
Anh không về
Em không sống được đâu
Hay anh mong em phải chết sầu?
Anh đâu phải con người tàn bạo
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!
Tuổi trẻ của em trôi như mây khói mong manh
Hạnh phúc thơ ngây như bụi tàn ảm đạm
Vì khổ đau hồn em tan nát
Như tro tàn em sống cô đơn
Tim tan nát
Máu tuôn ròng rã
Cuộc sông đang trôi
Bên em vội vã
Số phận đau thương như đã định rồi
Không gặp nhau, tan vỡ hết anh ơi
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!
Này vai em như tuyết trắng tinh
Em vẫn lo cho ngày hạnh phúc
Dù khổ đau buồn bực
Đôi môi hồng
Em quyết giữ
Cho anh
Lửa cô đơn vò xé tâm tình
Cứ rực rỡ soi dấu chân anh để lại
Em ngạt thở sống những ngày trống trải
Biết bao giờ đời trở lại bình yên?
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi Anh! người bạn tâm tình!
Trang chủ
The World of the Dreams
Đôi Dép
Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia !!!